Nữ sinh mồ côi Bắc Ninh bỏ học bổng du học, cố ở lại phụng dưỡng ông bà, chăm bác bại liệt

Cảm phục nữ sinh đưa cha bệnh tật vào trường ĐH để chăm sóc: 'Nơi đâu có cha nơi đó là nhà'
Chia Sẻ :
Được ra nước ngoài học tập và trải nghiệm là mơ ước của hàng triệu bạn trẻ, trong đó có những gia đình chấp nhận bỏ tiền túi để theo dạng ‘tự túc’. Vậy mà lạ thay, vẫn còn đó câu chuyện về cô gái từ chối đi du học dù được hỗ trợ toàn phần - khiến nhiều người xúc động.

Mai Ngọc Tuyết, quê ở Bắc Ninh, từng lá Á khoa tiếng Đức của trường Đại học Ngoại ngữ, Đại học Quốc gia Hà Nội với số điểm 9,25 (xét đầu vào bằng điểm Tiếng Anh), đã trải qua một tuổi thơ vô cùng bất hạnh.
Cảm phục nữ sinh đưa cha bệnh tật vào trường ĐH để chăm sóc: 'Nơi đâu có cha nơi đó là nhà'
“Lúc em vừa được 3 tháng tuổi mẹ đã bỏ bố con em mà đi, em được đưa về ở với ông bà nội già yếu. Khi em mới 5 tuổi, bố em cũng mất vì bệnh tật. Để nuôi em, ông bà phải bán hàng nước vỉa hè với thu nhập mấy chục nghìn đồng/ngày”, Tuyết xúc động kể lại.

Tuyết lớn lên dưới sự đùm bọc của ông bà, chú, bác. Thế nhưng, nỗi đau này chưa qua, nỗi đau khác ập đến, năm Tuyết 11 tuổi, bác ruột em chẳng may bị tai nạn, chấn thương sọ não, nằm liệt giường, mất nhận thức từ đó tới nay.
“Từ ngày bác em bị tai nạn, cuộc sống gia đình càng khó khăn hơn. Ông bà già rồi nhưng vẫn phải lao động nhiều hơn lấy tiền thuốc men, chạy chữa cho bác”. Mỗi lần chăm sóc, tắm rửa, đút cho bác ăn là một lần Tuyết khóc, bà khóc, ông lẳng lặng rời ra nơi khác. “Lúc bón cho bác ăn, em nói chuyện, kể cho bác nghe về cuộc sống ngoài kia nhưng bác chỉ nhìn mà không đáp lại...”
Để phụ giúp ông bà yên tâm bán hàng, trong suốt 7 năm tiếp theo, cô gái từ chối đi du học luôn là người chăm sóc, tắm rửa, ăn uống… cho bác. Bên cạnh đó, Tuyết còn  vừa đi học vừa đi làm gia sư tiếng Anh, bán quần áo kiếm tiền để trang trải cuộc sống.
Khó khăn và cực khổ là thế nhưng 12 năm liền Tuyết đều đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện của thành phố, của tỉnh; lớp 9 giành giải nhì thành phố, giải 3 của tỉnh môn tiếng Anh. Tuyết đã nhận được nhiều học bổng của các tổ chức xã hội trên địa bàn tỉnh...
Ngay từ nhỏ, Tuyết đã biết đặt mục tiêu cho mình là phải học thật giỏi ngoại ngữ. Khi hỏi sao em không tiếp tục niềm đam mê với tiếng Anh mà lại chuyển sang học tiếng Đức? Tuyết trả lời ngắn gọn, dứt khoát: “Em muốn thử sức mình ở môi trường mới. Học tiếng Đức xong, em có nhiều cơ hội việc làm hơn”.

Mai Ngọc Tuyết trong buổi lễ chia tay lớp 12 ( Ảnh: Dân Trí)
Có một điều đặc biệt, vào năm lớp 12 em được học bổng đi du học ở Anh, nhưng em đã từ chối, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn. “Ông bà đã 80 tuổi, nếu em đi, không có ai thay ông bà chăm sóc cho bác bị bại liệt…” Tuyết ngậm ngùi nói.
Đáng lý ra, với cuộc sống quá bận bịu, Tuyết chỉ còn thời gian học và làm nhưng cô gái vẫn tranh thủ tham gia vào các hoạt động thiện nghiện như trao tặng quà cho các trung tâm nuôi dưỡng trẻ em dioxin, khuyết tật, mồ côi trong tỉnh Bắc Ninh; các trung tâm dưỡng lão; nhà tình thương; động nấu cháo miễn phí cho khoa Ung bướu.
Nhìn cô gái nhỏ nhắn, cuộc sống quá nhiều nỗi buồn nhưng biết thương ông bà, biết chăm sóc người bác bệnh tật và đặc biệt, em còn học siêu giỏi… hẳn ai cũng phải xót xa lẫn nể phục vô cùng.
Có lẽ, cuộc sống là vậy, ‘may rủi’ đành nhờ số trời nhưng ý chí con người sẽ tạo ra sự khác biệt. Cũng như câu chuyện của cô gái từ chối đi du học nuôi ông bà, em Tuyết đã ý thức rõ bản thân mình nghèo và khổ nhưng em chẳng hận một ai, em chẳng buông xuôi số phận
Em cố gắng vượt qua bằng việc học tập, bằng ý chí vươn lên. Đáng nể, em sẵn sàng từ chối học bổng nhiều người khao khát để ở lại hỗ trợ gia đình, chăm sóc cho ông bà già yếu. Hiếu thảo và biết nghĩ suy như em, thử hỏi có mấy người?
Tuyết nỗ lực học hành để có một tương lai tương sáng hơn ( Ảnh: Thanh Niên)
Có lẽ, số phận của Tuyết cũng như câu nói của nữ văn sĩ, nhà hoạt động xã hội, diễn giả người Mỹ Hellen Keller: “Tôi đã khóc khi không có giày để đi cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày”.
Nói trong tiếng nấc, cô gái nghèo từ chối đi du học Anh bảo: “Em biết, em vẫn còn hạnh phúc, may mắn hơn rất nhiều người. Không vì hoàn cảnh, số phận mà em buông xuôi đâu. Em sẽ cố gắng học tập vì ông bà, vì bác. Hi vọng vẫn còn kịp để em báo hiếu ông bà, đền ơn của bác...”
create
PV / webtretho.com
Nguồn: https://www.webtretho.com/f/ngam-chuyen-doi/nu-sinh-mo-coi-bac-ninh-bo-hoc-bong-du-hoc-co-o-lai-phung-duong-ong-ba-cham-bac-bai-liet?
Chia Sẻ :

Giới Trẻ